giới thiệu

ĐỜI THƠ
          Vũ Tuấn

Bùi Đình Hiển sinh ra và lớn lên ở đất “Địa linh nhân kiệt” Hoa lư, Ninh Bình. Cố đô xưa của nhà Đinh nhà Lê. Đất có “Nam thiên đệ nhị động”, “Hạ Long cạn”, có núi Ngọc Mỹ Nhân. Anh say thơ từ thuở còn ở “Mái trường xưa”. Ngòi bút của anh là lời thủ thỉ tâm tình nhắn nhủ giữa cuộc đời đầy xáo động. Nhưng với trái tim tấm lòng trong sáng, yêu cuộc sống, yêu con người, anh đã có lời tâm sự ngọt ngào sâu lắng dãi bày với bạn đọc. Coi đó là hạnh phúc của mình.
 Sau khi đọc “Thức một trái tim” biết rằng cảm thụ và phân tích thơ là công việc đầy khó khăn. Song do yêu thơ anh, mạnh dạn có đôi lời bình dưới góc độ của người được thưởng ngoạn thơ anh nhân tiết thu se lạnh thanh thản này.
Đọc thơ Bùi Đình Hiển ta thấy rộn lên những hình ảnh quê hương đất nước, tình yêu lứa đôi, mái ấm, gia đình , bạn bè... cao hơn là tình yêu Đảng
Với những bài “”Bến vắng”, “Đêm hè”, “Đất quê ta", " Tam Cốc Bích Động”, "Ngọc Mĩ Nhân” ta thấy quê anh đẹp như bức tranh thủy mặc. Là người rất am hiểu và yêu lịch sử truyền thống nơi chôn rau cắt rốn được thể hiện trong “Dòng sông yêu”, từ đó anh lớn lên theo Đảng(Làng tôi) có tình bạn, đồng chí thắm thiết (Én Bạc, quê tôi), có tình thầy trò (Mái ấm), cảnh đẹp Sa pa, giao lưu văn hóa (Cô gái Mỹ hát quan họ).
Tình yêu lứa đôi  được thể hiện vừa tế nhị kín đáo vừa đằm thắm duyên thầm (Lứa đôi, có một đường tơ, Tơ vò, Muộn mằn). Bùi Đình Hiển dành những vần thơ sâu nặng nhất để ca ngợi người mẹ, người vợ, người chị (Mẹ tôi, Chị tôi, Lâu đài hạnh phúc, viết cho con) Anh luôn tin ở cuộc sống ngày mai, từ một góc “Chợ xanh” đến “Cơn mưa bất chợt” thương người lam lũ, em gái bán bánh đa bị trời mưa đến cô gái lỡ lầm phải bán phấn buôn hương (Đêm vũ trường).
Thiên nhiên dưới con mắt tinh tế của Bùi Đình Hiển với xúc động mãnh liệt đã vào thơ anh, đó là mùa xuân hoa nở (Xuân về, Trăng, Lá vàng, Hoa quỳnh, ) Đôi lúc thanh vắng ngẫm sự đời anh có tâm sự “Một mình” tứ thơ này phảng phất thơ Lý Bạch đời Đường.
Con thuyền thơ “Thức một trái tim” tải đầy chất thơ với nội dung gắn với đời sống, quê hương đất nước thân phận con người. Từ mái tranh nghèo nhà quê đến cuộc sống phồn hoa nơi thị thành, từ ngày mùa làng quê đến trống hội sân đình anh đã cảm nhận sâu sắc và yêu cuộc sống đến vô cùng. Thơ anh thể hiện thân phận là hữu hạn mà tình yêu là vô cùng.

Bùi Đình Hiển đã vận dụng nhuần nhuyền thể thơ lục bát của dân tộc. Những bài loại này chiếm quá nửa tập thơ. Cách gieo vần ngắt nhịp như những nốt nhạc trầm bổng, ngân nga trong sương chiều dấn giắt người đọc vào tiếng sáo mê hồn của đồng quê.
Ngoài thơ lục bát, anh còn sử dụng thơ Đường luật. Khi cần tải nội dung mới thì biến cách làm phong phú thêm thơ Đường luật đương đại. Thơ ngũ ngôn trong thơ anh như bài ca súc tích gọn lời đa ý. Thơ tự do, anh  gieo vần khá sáng tạo làm cho người đọc tránh được sự nhàm chán, càng đọc càng say đắm.. Anh đã khéo dùng từ ngữ gợi hình ảnh, đa âm thanh, giàu sức biểu cảm, sử dụng điệp từ điệp ngữ, đảo ngữ rất tài tình làm cho câu thơ đọc lên âm vang, một cách kì diệu, có đường nét màu sắc hài hòa.
Được biết Bùi Đình Hiển từ thực tế công tác, với tâm hồn thơ nhậy cảm, anh đã từng là tác giả của một số tác phẩm thơ và văn xuôi gây được ấn tượng.
Tóm lại. Bước đầu Bùi Đình Hiển đã gặt hái được mùa vàng bội thu.
Qua “Thức một trái tim” một lần nữa khẳng định ngòi bút Bùi Đình Hiển ngày càng sắc nét trên “Luống cày thơ”, “Cánh đồng thơ”
Chúc anh thành công trong sự nghiệp cao quý này...

      Kính tặng tác giả ”Thức một trái tim”
                                                                                  VT

NƠI ẤY ĐỒNG CHIÊM
     Tặng nhà thơ Bùi Đình Hiển

Nâng niu mở “Lặng thầm” thơ
Bồi hồi kỉ niệm xa xưa trở về
Nơi quê đồng áng bộn bề
Rộp vai mẹ đòn gánh đè sớm hôm
Làng quê nghèo cánh đồng chiêm
Tháng năm dồn nén nỗi nienf khổ đau
Thân cò mưa nắng dãi dầu
Mò cua bắt ốc thương nhau những ngày
Quê giờ đã lắm đổi thay
Hoa về đầy chợ nhạc bay khắp làng
Nhà nhà xóm xóm xanh vàng
Tầng cao tầng thấp giăng hàng đua vươn
Nhà thơ nay tóc pha sương
Thơ càng khỏe khoắn và đương tươi màu
Hai quê mình khác chi nhau
Cùng đồng chiêm trũng nặng sâu ân tình
“Lặng thầm” trong ấy thơ anh
Có con thuyền chở ngập thành hoa xuân.

                          Nhà thơ Đỗ Văn Kệ

TRÚC VẪN XINH
 Tặng nhà thơ Bùi Đình Hiển

Núi hay người vẫn lặng thầm
Bâng khuâng ngồi viết thơ xuân tặng người
“Đứng bên sườn dốc” nhìn đời
“Chuyện tình yê” đã một đời mãi tin
Để cho “Thức một trái tim”
Gọi bình minh dậy đi tìm “Ngày xưa”
Ngày xưa về tới ngày xưa
Cái ngày xưa ấy nắng mưa cxhuyeenj tình
Trúc xinh giờ Trúc vẫn xinh
Còn ai ghé nón trông đình còn ai?

                      Nhà thơ Nguyễn Đức Bình

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét