SƯỞI ẤM TÌNH QUÊ
Ở làng Trung Trữ có một nhà 4 con trai là Lão thành cách mạng và anh con út là Phó Chủ tịch tỉnh, một nhà khác có 6 con trai đều đi bộ đội. Ấy là ngày xưa! Bây giờ gia đình nhà giáo Đinh Chí Đạo vượt qua nghèo khó nuôi dạy 7 con đều trưởng thành ( con trai thứ hai hiện là Bộ trưởng Bộ Tài chính). Thầy giáo Đinh Chí Đạo còn là một Nhà thơ. Tập thơ "Sưởi ấm tình quê" của ông như những dòng nhật ký gia đình sống giữa tình quê Trung Trữ anh hùng. Xin giới thiệu toàn bộ tập thơ "Sưởi ấm tình quê" của nhà giáo Đinh Chí Đạo, như nén tâm nhang tưởng nhớ ông.
SƯỞI ẤM TÌNH QUÊ
Năm các anh nhân tố đầu mùa
Từ đấy nhân ra chi bộ
Đảng
Các anh đã nâng cao cờ
cách mạng
Hướng con em lớp lớp kế thừa
khất thuế, giảm sưu, tăng
công gặt
Thắng lợi đầu mùa có các anh
Từ lớp bùn đen lên đài
hạnh phúc
Cả quê hương ngời sáng niềm tin
Gia đình tôi trai gái bảy
con
Tiếp bước các anh đứng dưới Đảng kỳ
Cùng dân làng kết vành
hoa đỏ
Sưởi ấm tình quê nhân
rộng tình người.
CHÚC THỌ CHA 70 TUỔI
Xuân Đinh Sửu –
1977
Mừng Đảng, mừng xuân chúc thọ cha
Niên cao, đức hậu,lộc tài
đa
Quế lan hội tụ vui vườn
thọ
Con cháu hân hoan đẹp
cảnh nhà
Nội ngoại mến yêu người đức độ
Hương lân qúy trọng tính
thuận hoà
Gia đình con cháu lòng thành kính
Hai chữ khang cường chúc
thọ cha.
Xuân Đinh Sửu
Các con trai gái dâu rể. Các cháu
nội ngoại.
NHỚ NỘI
Nội xưa vất vả nuôi thầy
Mẹ con mất sớm đêm ngày nội lo
Lo cho đàn cháu ấm no
Đến lớp đúng giờ,
học tập giỏi giang
Việc nhà cửa nội lo toan
Thương đàn cháu
nhỏ cơ hàn mồ côi
Nội đi xa đã lâu rồi
Lòng thầy vẫn
thấy bồi hồi nhớ thương
Nội đi để lại tấm gương
Đảm đang hiền hậu tình thương chan hòa.
NÚI CHÙA QUÊ TA
Ba tòa thờ Phật
cảnh tôn nghiêm
Đại thụ tán xanh toả trước thềm
Lớp lớp hàng cây chen vách đá
Boong boong chuông khánh ấm chùa chiền
Mái chùa cổ kính
khu di tích
Miếu Nội hang xưa họp đảng viên
Cờ nghĩa từ đây
nhân khắp chốn
Quê ta tất cả đã vùng lên.
TÌNH QUÊ
Quê ta Trung Trữ,
xã Ninh Giang
Triều đại Đinh,
Lê đã dựng làng
Tây giáp sông Chanh, đông Quốc lộ
Khí thiêng sông núi sinh hào kiệt
Hang động đình
chùa tạo cảnh quan
Qúy nhất: tình quê cha đất tổ
Hướng về gốc cũ, lúc giầu sang.
LÚC NGHÈO
Lúc nghèo ta ở
với dân làng
Hùng Dũng Cường Kiên Thắm Phượng Đoan
Nhớ kỹ lời cha khi tuổi tác
Không quên ý mẹ lúc lâm sàng
Chắt chiu hạt thóc nơi đồng ruộng
Học tập bài văn
dưới mái trường
Nay được lớn khôn công tác tốt
Tình quê thắm thiết qúy hơn vàng.
TÔI SỐNG
Già rồi vui với
điền viên
Dưới thì ao cá,
trên liền cây xanh
Uốn cây vào thế cho cành
Đây thì “huynh đệ”
kia thành “lão mai”
“long thăng” bên “thác đổ” dài
Thảnh thơi ngâm
vịnh non đoài cảnh tiên
Chỉ mong cuộc sống bình yên
Cháu con hạnh
phúc đoàn viên một nhà
Sớm trưa điếu thuốc ấm trà
Ngắm vườn cây cảnh
quả hoa trĩu cành
Trưa về dưới lán lá xanh
Ngả lưng tiếp giữa hương lành quê ta.
TÔI SỐNG
Tôi luôn lấy đức
làm đầu
Thật thà ngay
thẳng, chẳng cầu hư danh
Lúc nghèo áo rách mong manh
Vẫn luôn ghi giữ
phúc lành mai sau
Dù ta mai có sang
giầu
Làm sao quên thủa áo nâu một thời
Càng thêm thương
những cuộc đời
Như ta từng có
một thời đói no
Một miếng khi đói
người cho
Cũng là tình
nghĩa hơn kho bạc vàng
Khinh phường cạy của vênh vang
Ghét quân trọc
phú khoe vàng cậy “đô”
Tự tay gây dựng cơ đồ
Dạy con theo đức
Bác hồ vì dân.
ĐƯỢC MÙA
Bình minh vừa hé nụ cười
Nắng vàng trải dát đẹp tươi cánh đồng
Một màu vàng óng
mênh mông
Bừng vui nét mặt nhà nông được mùa
Nhà ta cũng gắng
thi đua
Cha con hôm sớm nắng mưa đâu sờn
Vụ này lúa cũng
tốt hơn
Ấm no đã khá hơn nhiều năm xưa
Bõ công cày cấy
sớm trưa
Mấy cơn bão tố, mấy lần mưa giông
Nhà nông vui hội
xuống đồng
Lúa thơm hương mới, ấm nồng tình quê
Lúa theo mỗi bước
chân về
Lúa đóng nghĩa vụ, xây quê đẹp giầu
Xóm quê thêm mới
nhịp cầu
Nhà thêm tầng mới
đẹp màu ấm no.
TIỄN CON ĐI CÔNG TÁC
Lần ấy đưa Phượng đến sân ga
Buổi đầu công tác
chuyến đi xa
Cha thì bịn rịn
giờ đưa tiễn
Con níu thời gian
nước mắt nhòa
Ngồi đợi tầu đi,
con bên cha
Con thì thơ trẻ, bố phong ba
Tương lai vẫy gọi con đi tới
Sức trẻ đi xây dựng cuộc đời
Tầu đã rời ga chuyển bánh rồi
Tiếng còi dồn báo phút chia phôi
Bàn tay con vẫy,
cha thương lắm
Tầu chạy dần xa khuất núi đồi
Tuần sau con gửi
thư ra
Anh em phấn khởi
cha càng vui hơn
Khó khăn con nhé đừng sờn
Vui khỏe tiến bộ
lớn khôn cha mừng.
GẶP NGƯỜI XƯA
Bỗng dưng gặp lại người xưa
Ở nơi đất khách giữa trưa nắng hồng
Xa nhau hai mốt mùa đông
Bâng khuâng ngày gặp nói không nên lời
Vẫn đôi mắt cũ người ơi
Tôi từng mong nhớ một thời yêu thương
Những mong hai đứa chung đường…
Gian nhà xưa nhứ
lời thương năm nào
Thế rồi chẳng biết làm sao
Xa nhau từ đấy mà nào biết đâu
Hai mươi năm lẻ dãi dầu
Gặp nhau tóc đã đổi màu gió sương
Người đi muôn nẻo
vấn vương
Đời tôi cũng lăm đoạ trường gian nan
Hình ta, già với
thời gian
Lòng ta vẫn ấm muôn vàn yêu thương.
TIẾC
Còn đang giấc mộng u ơ
Gió lay tỉnh giấc
nàng thơ đã vào
Bấy lâu người vẫn ước ao
Đến nay tới gặp
người sao vội nằm
Ghé tai nàng mới nhủ thầm
Làm thơ khó nhất
tìm vần gọt câu
Sao cho lời đẹp ý sâu
Nói xong nàng vội
gật đầu vội đi
Tiếc mình chưa tỉnh cơn mê
Để nàng chợt đến chợt đi tiếc hoài.
ĐƯỜNG VỀ LÀNG
Đường làng nay
rộng rãi thênh thang
Xe cơ giới ngày
đêm qua lại
Hai chiều tránh nhau không sợ hãi
Những khó khăn
thủa ấy qua rồi
Đường “30” hàng cây thoáng mát
Đường xóm đông,
xóm bắc phong quang
Con đê sông Chanh cao sừng sững
Đẹp mắt thay những
tuyến đường làng
Cờ chiến thắng mang lại niềm vui
“Bàn tay ta làm
nên tất cả”
Con đường xưa “sống trâu” hẹp nhỏ
Đã biến đi theo với thời gian.
THẦY VUI
Keo ốm vừa qua đến với thầy
Tưởng như tính mệnh đã xa
bay
Trước ơn thầy thuốc tận
tình chữa
Công sức các con chăm sóc
thầy.
Thầy còn tồn tại đến hôm
nay
Về với quê hương hội thọ
này
Người có già đi vì tuổi
tác
Tâm hồn vui với cảnh hôm
nay.
Nội ngoại anh em đến với
thầy
Thầy vui con cháu cũng
vui lây
Trời xuân ấm áp hoa xuân
thắm
Thắm nhất tình quê đến
với thầy.
TRÊN ĐẤT THỦ ĐÔ
Mấy tháng trời trên đất Thủ đô
Mơ ước được đi đây đi đó
Thăm lăng Bác, thăm Hồ
Hoàn kiếm
Ôn lại thời niên thiếu xa xưa
Xưa Hà Nội “ba sáu phố
phường”
Nhà ngói bát úp, đường
bàn cờ
Nay Hà Nội nhà tầng cao
vút
Điện sao sa sáng cả ngày
đêm
Dẫu bệnh tật xóa nhoà
mộng ước
Không bi quan, con bệnh lui rồi
Nằm điều dưỡng
vui cùng con cháu
Niềm lạc quan
liều thuốc trường sinh.
ĐI CHỢ XUÂN
Tết về thong thả đi thăm chợ
Cá thịt rau dưa
thịt trắng ngần
Hàng vạn người
mua trăm người bán
Chủ hàng chào khách tựa quen thân
Lời nói ngọt ngào
khúc hát xuân
Mặt hàng từng loại, gọn từng ngăn
Tiền nào vải ấy
không sai sót
Trật tự công bằng
thỏa ý dân
Đời đang đổi mới
đẹp muôn phần
Khổ sướng xưa nay dễ mấy phân
Nghèo đói đang
lùi về dĩ vãng
Nhớ người dìu dắt
bước canh tân.
TẾT NHỚ MẸ ƠN CHA
Nhớ mãi một thời lúc tuổi thơ
Xuân này lại nhớ đến xuân
xưa
Riêng con canh cánh bao
xuân trước
Ơn mẹ nâng niu mãi tận
giờ
Sữa chảy thành dòng khúc nhạc thơ
Nhưng rồi vắng mẹ thật không ngờ
Chúng con từ đấy cô đơn
chịu
Đời đang ấm cúng gặp bơ
vơ
Thế yếu cũng đành phải bước thôi
Bước đi chập chững một con người
Trong lòng chế độ con còn Bố
Bố dạy tu thân những lẽ đời
Gà trống nuôi
con chẳng ngại ngần
Mẹ đi khi bố hãy còn xuân
Chăm lo đàn trẻ mau khôn lớn
Tất cả vì con, sống kiệm cần.
Bóng ngựa thời
gian biến đổi nhanh
Mẹ ơi xuân đến đẹp như tranh
Bồi hồi mang lại bao xao xuyến
Nhờ bố chúng con đã trưởng thành.
NGHE LỜI THẦY
Trải qua năm tháng đói nghèo
Bát cơm độn sắn, nhà xiêu, áo sờn
Những mong con chóng lớn khôn
Làm thêm của cải sớm hôm ấm lòng.
Hạt gạo bữa bữa
đi đong
Đồng lương Nhà giáo nuôi chung tám người.
Mộng giầu thầy ước
đến rồi
Cảnh nhà khấm khá gấp mười năm xưa.
Khá rồi càng phải
thji đua
Làm ra của cải đã thừa… thừa thêm
Nhìn chung đất nước đi lên
Nhìn xa con thấy trẻ em bụi đời
Nghe lời thầy các con ơi
Bớt tiêu xa xỉ, giúp người sa cơ.
NHỚ QUÊ
Quê hương nguồn
gốc tự ông bà
Những muốn về
thăm lại ngại xa
Gặp bạn cùng đi đường đỡ tẻ
Tình quê thắm nở đẹp như hoa
Bước đến nhà nào
cũng đón đưa
Vui mừng chào hỏi cả sớm trưa
Hai chữ quê hương sao nhớ quá
Họ hàng làng xóm bạn bè xưa.
Xa quê là mấy
khoảng ba năm
Như lạ như quen cả chỗ nằm
Lạ lối ra vào, cơm mấy bữa
Màn tuyn cháu mắc, chú sang thăm
Là người nghĩ kĩ
cũng hay hay
Lúc nhớ xa quê tính tháng ngày
Về lại nhớ nơi từng ở đậu
Xa thương gần nhớ lạ lùng thay!
TỰ VỊNH
Nhân giống ươm cây gặt tới mùa
Bảy con thành đạt sướng mình chưa
Qua cơn sóng gió trời
trong sáng
Gặp hội thanh bình cảnh khác xưa
Biết nắm thời cơ giành
thắng lợi
Làm nên sợ nghiệp biết thi đua
Công thành danh toại nhớ
ơn Đảng
Nhà bẩy đảng viên trí
dũng thừa.
THƠ TÔI
Yêu thơ tha thiết học làm thơ
Từ tuổi mười ba đến mãi
giờ
Thơ bạn tôi xem đọc mải
miết
Thơ tôi bạn đọc thấy thờ
ơ
Thơ như sóng biển sao ôm
mộng
Gió mới rung cây vội phất
cờ
Xem lại thơ mình tôi tự
nhủ
Học rồi học nữa học ra
thơ.
NHẮN AI
Có con đom đóm tối vào nhà
Ta nhắn đôi lời
mi giúp ta
Bà nó anh linh
cùng hưởng lộc
Chồng con mừng
đón hội thăng hoa
Chịu đời goá bụa
thời son trẻ
Nhận cảnh cô đơn
lúc tuổi già
Đảm nhận chức
năng người nội trợ
Các con thấu rõ
nỗi lòng cha.
RĂNG
Sinh ra ở trên đời
Qúy nhất người chung thủy
Hàm răng là như thế
Nẩy mầm lớn dần lên
Siêng năng lại chuyên cần
Thường xuyên bên cạnh lưỡi
Ăn ở có trên dưới
Luôn cộng khổ đồng cam
Lúc làm việc cùng làm
Cơm ngon cùng
canh ngọt
Khi đau cùng thương xót
Sống với ta trọn đời
Lúc làm, lúc nghỉ ngơi
Ngọt bùi cùng chia sẻ
Lo sao chúng mạnh khỏe
Nhờ bác sĩ chuyên khoa
Chỉ cho cách phòng xa
Sau bữa ăn đánh
chải
Xin ai đừng có ngại
Thường xuyên giữ vệ sinh
Như chăm sóc người tình
Quên mình cùng sống thác.
Thao thức quanh năm giấc mộng giàu
Bạc vàng còn ở mãi đâu
đâu
Thần linh, Thổ địa báo
điềm tốt
Bồ tát Quan âm gọi đến hầu
Trai bốn, gái ba
con có trước
Vàng cân, bạc nén
của về sau
Jhuyên răn con
cháu theo đường chính
Chí thú làm ăn ắt
chóng giầu.
HẾT NỢ
Hết rồi những buổi ăn vay
Qua cơn bĩ cực đến ngày thái lai
Gạo tiền nay chẳng nợ ai
Cũng không còn cảnh sắn khoai bốn mùa
Bao phen có sáng quên
trưa
Củi ghi sổ nợ, gạo mua
trả dần
Mừng nay đã hết nợ nần
Cảm ơn bè bạn xa gần
thương nhau.
CHỌN NGHỀ
Khuyên con phấn đấu chọn nghề riêng
Bách nghệ không bằng một nghệ chuyên
Nghề thợ tài năng cần kĩ
xảo
Nghề văn học vấn phải thâm uyên
Thầy lang chữa bệnh nên
vì đức
Thầy diáo dạy dân chẳng
vị tiền
Góp sức xây đời nghề
chính đáng
Tránh nghề thầy bói nói
quàng xiên.
CẢNH NHÀ TA
Mồ côi mẹ lúc lên ba
Tủi thân con út cả nhà đều thương
Mẹ con dừng bước giữa
đường
Mình cha gánh cả tình thương thay người
Bẩy con đang tuổi ăn chơi
Nhà nghèo mẹ mất cuộc đời xót xa
Sớm trưa mưa nắng xông
pha
Ruộng đồng khoai sắn cùng cha tảo tần
Thiếu ăn vay đã bao lần
Nhường cơm cha nhịn để phần cho con
Tảo tần một dạ sắt son
Sớm hôm dạy dỗ mong con nên người
Con ngoan cha cũng vui
cười
Mừng cho con đã thành người lớn khôn
Nhà ta nay đã
khác xưa
Mái bằng, vườn quả đung đưa trĩu cành
Các con nay đã
trưởng thành
Gia đình đoàn tụ
phúc lành nhà ta.
DẶN CON
Xây nên xã hội dù hay
Vẫn còn rác rưởi đầu này cuối kia
Bán dâm, bài bạc,
xì ke
Thiếu gì họ “Tú” rủ rê vào tròng
Bằng lời đường
mật bướm ong
Một khi cổ đã lọt
tròng mới hay
Khuyên con - con
nhớ điều này
Chính cha đã thấy
từ ngày còn xuân
“Bạc bài là bác thằng bần
Cửa nhà bán hết
tra chân vào cùm”
Đời nay còn cái tệ hơn
Si đa ma tuý chập
chờn khắp nơi
Dặn con – con hãy nhớ lời
Luôn luôn cảnh giác cho đời bình yên.
VỀ HƯU
Về hưu tuổi ngoại năm mươi
Vườn quê một mảnh vui đời bình yên
Chân từng đi khắp
trăm miền
Quê hương hẹn buổi đoàn viên ấm lành
Vườn xưa uốn
những cây xanh
Mỗi cây một dáng lá cành vấn vương
Khắp vườn ấm áp
mùi hương
Mỗi cây một vẻ bốn phương hợp thành
Mùa thu trời đất trong xanh
Vàng ươm chậu cúc
chạnh lòng nhớ ai
Bạn già cho một cành mai
Bắc Nam gần
lại đường dài đỡ xa
Bốn mùa bung sắc mở xòa
Ơi màu tứ qúy miền xa hoá gần
Lòng như trẻ lại mùa xuân
Ngàn cây khoe sắc, vạn mầm hồi sinh
Vần thơ làm bạn
bên mình
Thêm nhiều tri kỉ ấm tình quê hương.
MUỐN SỐNG THÊM
Tuổi tác như tôi
muốn sống thêm
Sống thêm xem xã
hội đi lên
Xem ngoài thôn xóm thêm giàu đẹp
Mừng chốn gia đình
được ấm êm
Tính trẻ qua đi thời tráng kiện
Tính già hồi lại độ cao niên
Tuổi cao đức tốt lòng thanh thản
Con cháu thảo thiền muốn sống thêm.
HAI ÔNG CHÁU
Đứng ngoài xem
mấy trẻ lao xao
Đứa vỗ tay reo đứa
ngã nhào
Thằng cháu của ông thì thích thú
Lớp này chẳng đứa nào bằng tao.
Văn điểm cao,
toán điểm cao
Cháu được điểm
10 ông phải khao
Hí
hí ông ơi cháu thích quá
Cháu ơi ai bảo cháu xưng tao.
Cháu được điểm
10 ông sướng không
Phố này mấy cụ sướng như ông
Ừ thì ông sướng. Nghe ông bảo
Đừng vội khoe khoang chớ nói ngông.
Cháu biết nghe ông
cháu mới ngoan
Đã chăm học giỏi lại chăm làm
Học rồi, hoạc nữa cho thêm giỏi
Luôn được điểm 10 ông sướng ran.
NHỚ CÁC ANH
Kính tặng các hương hồn liệt
sĩ nhân ngày 27 – 7
Hôm nay tưởng
nhớ đến các anh
Những người con
trung dũng thành đồng
Những người đã quên mình cho cuộc sống
Cho tương lai
cho giấc mộng em thơ
Cho hôm nay Nam - Bắc rợp hoa cờ
Nâng Tổ quốc lên
tầm cao rạng rỡ
Hỡi các chị các anh không bao giờ trở lại
Nhưng hồn các
anh vẫn còn sống mãi
Trong vần thơ và trang sách mai sau
Trên mỗi nẻo đường
màu xanh đất nước
Trong mỗi tấm lòng đang vững bước đi lên
Các anh ơi hãy
yên lòng an nghỉ
Chúng tôi đây đang bước tiếp đường đi
Quê hương ta đang
đổi mới diệu kì
Vẫn nhớ tới những người con yêu qúy
Xin thắp nén hương
cho hồn liệt sĩ
Các anh nằm yên nghỉ giữa tình quê!
NHẮC CON
Gĩư vững gia
phong cốt cách nhà
Nhắc con nhớ kĩ những lời cha
Trai lo trọn vẹn điều trung hiếu
Gái giữ thuỷ chung nết thuận hòa
Việc nước nêu cao lòng ái quốc
Việc nhà nhân rộng đức tề gia
Tấm gương nhân nghĩa ông cha để
Tổ triệu tôn bồi đẹp cảnh ta.
LÀ NAM
Là đấng “tu mi” biết tự cường
Biết yêu học vấn, biết nhu cương
Biết xa cờ bạc
phường du đãng
Biết tránh rượu chè kẻ bất lương
Là đấng “tu mi”
được kính trọng
Là trai hư đốn bị coi thường
Khuyên con tự
biết đường kính trọng
Tu dưỡng bản thân
chọn một đường.
LÀ NỮ
Là nữ các con nhớ kĩ đây
Mẹ đi “dối” lại
những lời này
Siêng làm, chăm
học, tính cần mẫn
Đói sạch, rách thơm, dạ thẳng ngay
Vốn liếng làm ăn
nên mực thước
Tiêu xài tính toán chớ vung tay
Vào đời qúy nhất
lòng chung thủy
Lười biếng “trai
lơ” đáng giận thay.
KHÂU ÁO CHO CON
Kiên ơi quần áo rách đâu
Đưa đây thầy tạm vá khâu lại nào
Gửi trong đường chỉ ước ao
Mong con học giỏi
sớm vào cấp Ba
Vụng về đường chỉ của cha
Sao bằng tay mẹ ở nhà năm xưa
Con ơi gắng học sớm trưa
Nhịp cầu kiến thức đưa con vào đời
Như chim tung cánh
giữa trời
Cho lòng cha được thảnh thơi tuổi già
Gửi vào đường
chỉ tình cha
Lớn khôn con nhé cả nhà đều mong.
TÀ ÁO CHA - Kính
tặng cha
Lần từng đường
chỉ cha khâu
Trên tà áo đã bạc màu thời gian
Bỗng thương bỗng nhớ vô vàn
Một khoảng đời với dáng người đưa kim
Lần theo mũi chỉ
con tìm
Tình thương cha dệt trăm nghìn mũi khâu
Thương cha năm
tháng dãi dầu
Khôn nguôi tình mẹ thủa đầu nuôi con
Mẹ đi cha vẫn vẹn
tròn
Thắt lưng một dạ nuôi con nên người
Mừng cha nay tuổi
Bẩy mươi
Lớn khôn càng nhớ công người vá khâu
Áo giờ dẫu đủ sắc
màu
Lòng con vẫn ấm tình sâu của thầy.
10 -1996
Sáu mươi tuổi đến
với ta rồi
Con cháu về thăm
rộn tiếng cười
Nhà cũ nâng cao nền móng mới
Vườn xưa nhân rộng
thắm hoa tươi
Bờ trên nhãn mít thêm sai qủa
Ao dưới trắm mè thỏa sức ngoi
Con cháu thảo hiền lòng trẻ lại
Sáu mươi tròn trĩnh ngỡ năm mươi.
CHÁU VỀ
Nỗi mừng biết mấy chi cân
Cháu về tới cổng qua sân vào nhà
Ngắm nhìn mãi mới nhận ra
Ông dang tay đón cháu xòa ôm ông
Đã lâu nay được bế bồng
Ông thơm vuốt mãi má hồng cháu yêu
Cháu đòi ông vót cánh
diều
Hân hoan cháu thả ấm chiều quê hương
Hoàng Hoa Huy Thắng yêu
thương
Cháu vui ông cũng như dường trẻ ra
Hải Phòng nào có đâu xa
Cháu về ông ngỡ vườn hoa
xuân về.
TẤM HÌNH
Từ ngày bà bỏ đi xa
Xóm làng thì nhớ, cả nhà thì thương
Xót xa, gánh đứt giữa
đường
Từ nay vắng bóng, âm dương cách rời
Hình người vẫn đấy người
ơi
Sao không nói lấy nửa lời yêu thương
Mình tôi gánh nốt đoạn
đường
Nuôi con nay đã lớn khôn trưởng thành
Mặc người mối lái mong manh
Thương con nghĩa vợ chẳng đành sang ngang
Bà ơi! Thương
phận nhỡ nhàng
Khi nghèo thì gánh, khi sang chẳng còn
Hồn thiêng chứng
giám lòng son
Tình tôi giờ vẫn vẹn tròn như xưa
Bà ơi nhớ lúc sớm
trưa
Trở trời trái gió nắng mưa tuổi già
Biết rằng con
cháu thương cha
Nhưng sao bằng được tay bà chăm ông
Bà ơi nghĩa vợ
tình chồng
Ảnh hình vẫn đấy mà không thấy người.
GIẾT HỔ
Mậu Thân năm ấy
hổ về làng
Hổ dữ ác hơn cả sói lang
Đảng uỷ họp bàn ra chỉ thị
Dân quân giết hổ cứu dân làng
Giết hổ cứu dân lời Đảng gọi
Dân quân làng nổ súng bao vây
Con mảnh hổ khoang vàng chết cứng
Dân quân làng
thêm một chiến công
Cuộc giao tranh giữa hổ và người
Có tổn thất, được
bình yên làng xóm
Sức mạnh hợp quần lòng dũng cảm
Quê hương ta giết hổ khao làng.
TRỞ LẠI PHƯƠNG
LÂM
Chiều xưa, tôi đến
Phương Lâm
Ba giờ đã tối lâm
thâm mưa phùn
Rừng cây gặp rét đang run
Đường mòn cỏ rậm
ngập bùn bàn chân
Ngày nay lại đến Phương Lâm
Quanh năm là một
mùa xuân tưng bừng
Nhà cao lấn chỗ cây rừng
Sao sa toả chiếu
đón mừng gần xa
Hoa hô thuỷ điện Sông Đà
Phương Lâm đổi
thịt thay da đẹp dần
Điện về sáng đẹp vô ngần
Phương Lâm từ đấy
hàn bần vượt qua
Biến dòng nước lũ sông Đà
Thành hồ nuôi cá
tưới ra ruộng đồng
Khắp nơi biển lúa mênh mông
Nguồn hàng công nghiệp cây trồng đều tăng
Phương Lâm thay
đổi mặt bằng
Công trình mọc khắp dây giăng ngang trời
Phương Lâm nay đã
đổi đời
Về thăm nhớ mãi tình người phương Lâm.
GIỖ ÔNG BỐ VỢ
Mồng chín tháng chín giỗ ông
Đạo con dâng cả tấm lòng nhớ ơn
Phúc nhà trai gái
bảy con
Hôm nay giỗ ngoại dâng hương một mình
Nén hương chén
nước lòng thành
Kính mong cha
thấu nỗi tình cháu con
Cũng vì công việc nước non
Các cháu công tác
viễn phương chưa về
Kính mong bác cậu cô dì
Thư cho các cháu
chưa về giỗ ông
Việc nhà việc nướn hanh thông
Đến ngày trùng cửu giỗ ông đàng hoàng.
QUA TRƯỜNG
Vườn giống tương lai sáng sủa rồi
Qua trường được ngắm những hoa tươi
Hoa Lan toán giỏi xếp
hạng nhất
Hoa Quế văn hay được điểm mười
Trường mới khang trang
thầy phấn khởi
Học hành tiến bộ lớp đông vui
Nhân nhiều trò giỏi nơi
trường sở
Xoá hết trò hư kẻ bụi
đời.
MÁI TRƯỜNG THỜI CHIẾN
Thời chiến lớp học trường làng
Dẫy ghế hàng nước, cái bàn chõng tre
Ngày nắng lớp học đầu hè
Ngày mưa lớp học lại bê vào đình
Học trò chơi đáo chơi
đinh
Lúc ở sân đình lúc dưới
gốc đa
Mỗi khi tiếng kẻng vọng
ra
Thầy trò tụt xuống
hầm “A” sau đình
Hết thời khói lửa chiến tranh
Lớp học trường mình từng
bước khang trang
‘Nếu không có cảnh hoang tàn
Làm chi có cảnh huy hoàng
mùa xuân”
Từ mái chảy đến nhà tầng
Thời bình cả bốn mùa xuân
mái trường.
NHỚ ANH
Kính viếng hương
hồn anh Đinh Văn Dư
Anh dẫu đi xa thế giới này
Đinh gia tộc phả có anh
đây
Đàn em dòng tộc noi gương
sáng
Lớp cháu gia đình nối chí hay
Tốt nghiệp thành chung
học vấn giỏi
Quân hàm Đại tá chiến công dày
Trọn đời chiến đấu dưới
cờ Đảng
Sống đẹp như anh vinh dự
thay.
Xem bia tưởng niệm đầu làng
Lòng tôi cảm thấy bàng hoàng đau thương
Bàng hoàng vì bãi chiến
trường
Tây càn gây cảnh đau thương cho đời
Hận thù giặc Pháp không
nguôi
Đốt nhà cướp của giết người quê tôi
Một thời khói lửa qua rồi
Hận thù ngày ấy khó nguôi không nhòa
Khu làng kháng chiến quê
ta
Đặt bia tưởng niệm thiết tha ân tình
Vì dân vì nước hi sinh
Tấm gương liệt sĩ quang
vinh muôn đời.
- Trận Tây càn vào làng La Mai ngày 3/2/1948,
- Cháy 200 nóc nhà, 24 người chết(5 du kích, 1 bộ
đội,3 cán bộ, 6 dân quân, 9 dân thường)







0 nhận xét:
Đăng nhận xét