Đồng chiêm khổ tự trong nôi
Em gieo ánh mắt nụ cười vô tư
Dòng đời xuôi ngược nắng mưa
Biết đâu tơ rối mà ngừa thoi rơi
Cũng là như thể dòng khơi
Bên bồi bên lở bời bời phù sa!
Mấy mươi năm mấy gần xa?
Đi mà không tới những là đớn đau!
Mai ngày hai nấm mồ sâu
Con người mãi hát khúc đau dòng đời
DÒNG ĐỜI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)







0 nhận xét:
Đăng nhận xét